Hai cây dừa cụt năm xưa
Cu đơ anh nóng chắc vừa lòng em
Nghe rồi mà chưa được xem
Tiện đây nếm thử không thèm cũng mua
BÀI LÀM
BÀi thơ chỉ với 4 câu thôi nhưng để lại trong tôi nhiều xúc cảm. Mở đầu bài thơ là hình ảnh " 2 cây dừa cụt " - tượng trưng cho ông bà Thư - Viện đã già cỗi và có thể có mái đầu " cụt " hay nói cách khác là : hói .... Đôi uyên ương Thư Viện - hai cây dừa đã đến với nhau bă3ngf mnột laọi bánh kẹo : cu đơ.
Nhờ cu đơ mà anh ( tức là ông Thư) đã " vừa lòng em " ( bà Viện ) Ôi ! Cu đơ Có vị nóng - nóng của tình yêu , vị ngọt - cái ngọt ngào lãng mạn, vị cay của gừng - nồng nồng ấm áp . Cu đơ " tượng trưng" cho tình yêu của ông vs bà. Ôi ! Cu đơ , cái tên nghe đầy da diết TA thấy rõ trong đó " cái mìu tình yêu " cuả ông bà Thư Viện. Và có lẽ vì thế mà du khách nơi nơi kéo tới để " nếm thử " , dù thông "thèm "- mà tôi chắc chắn là chỉ ... nhỏ dãi thôi . Nhưng không kìm được sự quyến rũ của cu đơ ai ai cũng mau cho mình một bịch để lăm nhăm dọc đường ( nhơ mang tăm mà xỉa chứ mắc răng kinh khủng .. hixx... ) để tận hửng tình yêu của ông bà thư viện ngọt ngào
yêu cu đơ quá đi thôi
mà nhai thì cũng mác răng quá đi thôi
tui cảm thụ cũng hay ra phết